duyên phận tắc đường ( thơ dành cho cô gái độc thân )
Phải chăng duyên phận tắc đường
Cho nên đến muộn lo lường làm chi
Cứ vui mà sống tốt đi
Ăn no ngủ kỹ kiểu gì cũng qua .
Chỉ là bỗng thấy xót xa
Mỗi khi họ cưới mẹ cha lại buồn
Tủi thân kèm chút giận hờn
Trách mình phận bạc nên còn độc thân .
Bà mai dạm mối mấy lần
Mà sao duyên số đưa chân lạc đường
Hẹn hò tin nhắn yêu thương
Đến khi gặp gỡ tính ương bắt đầu .
Người ta có ý cau trầu
Em lại từ chối do đâu vậy trời
Phải chăng số kiếp định rồi
Một mình ở vậy hết đời cũng nên .
Riết rồi mãi cũng thành quen
Thành ra thấy họ yêu nên chẳng thèm
Mặc cho làng xóm pha dèm
Vô tư em sống ngày thêm yêu đời .
Khi nào đường xá thông rồi
Duyên phận sẽ đến se đôi ấy mà
Còn giờ mới có ngoài ba
Lo chi em hỡi nhanh già ai thương .
TG = Thúy Hải
Bài này đã được xem 768 lần
|
Người đăng:
|
Kẻ say thơ
|
|
|