xa quê
XA QUÊ...
Bốn chục năm rồi dõi cố hương
Ngày thêm lạnh vắng nhạt môi hường
Da mồi tóc bạc khi hoài cổ
Gối mỏi lưng gù lúc vấn vương.
Bắt lẹ cơ trần mong thỏa mãn
Quên dần tập quán nghĩ thầm thương
Vòng tay yếu đuối ân tình nặng
Được mất đời ta hẳn lẽ thường!
hoanghoon
Bài này đã được xem 487 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|