tự bạch về ái tình
Các em lẫn lộn vào ta như cơn mưa
Mưa, có khi rơi chật khi thưa
Ta sống một đời không đội nón
Tóc ướt làm tim sốt bốn mùa
Các em lẫn lộn vào đời ta như ban đêm
Đêm có khi dữ có khi hiền
Ta sống một đời quên giấc ngủ
Thức suốt mà lo dỗ trái tim
Tại các em như mưa như đêm
Rơi nghe tí tách, rụng như mềm
Nên ta biết làm sao lựa được
Một giọt khô lòng để ủ riêng
Tại các em như đêm như mưa
Tối om, không thiếu cũng không thừa
Nên ta biết làm sao chọn được
Một chỗ nào hanh nắng buổi trưa
Tại có đêm, có mưa, có ma
Tại các em vừa giống đàn bà
Tại các em vừa như con gái
Nên suốt đời, lãng mạn riêng ta!