mình
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Lặng ngồi bên bàn viết
Tay nọ nắm tay kia
Đưa lên môi chợt biết
Mình hôn mình trong khuya
|
lọ mực trên bàn viết
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Trang thơ của mọi thời sau đọc
Có trong lọ mực ngủ trên bàn
Máu xanh mà bật bao cười khóc
Bụng lọ còn nguyên cả thế gian
|
lá rụng
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Một lá me thu rớt xuống đầu
Mới hay rằng anh đang ở đâu
Em hỡi đời ta còn chiếc lá
Nếu rụng thì xin rụng xuống nhau.
|
lời hai sợi tóc
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Đừng hỏi vì đâu
Bác đen, tôi bạc
Ai chưa biết nhau
Thì tìm tôi, bác.
|
kinh
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Phật muốn thoát kiếp Phật
Phải bơi qua bể tình
Đến Phật còn không thật
Huống nữa là lời kinh?
|
lời giác duyên
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Mười lăm năm ấy tìm nhau
Biết lòng vàng đá về sau còn dài?
Tiền Đường đâu của riêng ai
Nhảy sông, sông vớt, trúng chài, chài lên.
|
một lần
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Thà vắt lòng tôi như vắt chanh
Yêu một lần thôi ném cũng đành
Còn hơn để chín không ai hái
Chua chát nào mong lọt mắt xanh.
|
lời dê cụ than
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Giăng gió đời tôi dẫu đã từng
Mà muôn tai tiếng đổ trên lưng
Gieo gì gặt đó, đời vay trả
Ai thấy đời tôi cắm đủ sừng?
|
lá vàng rơi
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Vừa mới cao chót vót
Thoắt nằm dưới chân người
Ta vẫn ngồi dưới gốc
Sợ gì chuyện rụng rơi.
|
kiến và trăng
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Kiến con đi đón trăng rằm
Trăng chui vào mắt kiến nằm trăng chơi
Trăng to giữa biển giữa trời
Vẫn tìm mắt kiến làm nơi ẩn mình.
|