những đồ chơi của con tôi
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Suy dinh dưỡng từ trong thai. Con lớn từng ngày èo uột. Cha đi làm nhà nước. May mà mua được búp bê. À ơi con bế con chơi. Búp bê đầy đặn còn người còi xương. Này chú gấu phốp pháp. Con bồng toát mồ hôi. Cô bé ni lông mập...
|
nhớ
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Nhớ hết trời xong anh nhớ đất
Nhớ từ Đức Phật đến Jê-Su
Trăm nhớ vì em,em còn mất?
Nhớ mà xao động đến nghìn thu .
|
nhai lại
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Ngày trâu ăn thật nhiều
Đêm về nằm nhai lại
Ta chửa ăn bao nhiêu
Sao ngồi nghiền ngẫm?
|
nỗi khổ của con cóc
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Ngồi im thì hơi căng
Nhảy hoài e quá mệt
Ta đã toan nghiến răng
Lại sợ trời sấm sét.
|
nhớ cây chuối sau nhà
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Gió đập tan tàu chuối
Để xuân về búp xanh
Ai vá dùm lá ấy
Mà cây mang áo lành?
|
nhân đi mua xơ mướp về rửa bát
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Xưa từng mơn mởn thơm non
Bao nhiêu ong bướm đã mòn nhụy hoa
Thời gian ăn hết nõn nà
Còn xơ thân mướp cho ta thương mình.
|
nhớ nam cao
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Chí ở đâu rồi Phèo ở đây
Thị qua làm Nở toét thời nay
Người Nam Cao quá nên trời thấp
Mòn chút tao thôi để Sống mày.
|
nhớ nguyễn bính
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Lỡ bước sang ngang thời gió mưa
Trăm hoa đua nở mắc mưu lừa
Hỏi nghìn Nước giếng thơi miền Bắc
Cứu nổi thiên tài chết khát chưa?
|
nhớ ngô tất tố
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Việc làng văn nghệ Tắt đèn anh
Lều chõng mà chi lắm đoạn đành
May còn cụ cố nghìn muôn tuổi
Để làm nhà ngói hóa nhà tranh.
|
nhớ vũ trọng phụng
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Đôi lúc nhà văn phải làm Xuân Tóc Đỏ
Để mụ Phó Đoan thời thế biết tay
Kỹ nghệ lấy Tây giờ đã thành dịch vụ
Giông tố thời xưa mà sợ vỡ đê nay.
|