yêu không dám nói
Yêu người không dám nói ra
Đến khi mình nói người ta lạnh lùng
Để lòng suy nghĩ mong lung
Tâm tư thổn thức não nùng sương khê
Nhớ người tim lạnh tái tê
Tìm đâu duyên ái vỗ về tim đau
Ngày buồn lặng lẽ trôi mau
Sao ta còn mãi ngồi sầu nhớ mong
Mưa phùn tan tác dòng sông
Mình ta lặng lẽ ngồi mong duyên tình
Gió đưa lá trúc run rinh
Người ơi sao nỡ lặng thinh không lời
Bão giông lá trúc tơi bời
Người ơi có hiểu ta rơi lệ sầu
Xin người hãy nói một câu
Đừng im lặng mãi để sầu cho ta
Chim buồn tung cánh bay xa
Ta buồn ta mãi rời xa quê mình
Vì người cứ mãi lặng thinh
Để ta lặng lẽ một mình ra đi
Yêu người biết nói năng chi
Mong người hiểu được tình si bao ngày
Nhớ người sầu nặng đôi vai
Nhớ người ta mãi còn hoài cô đơn........!