thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1555)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1555)
Đông Mang Nỗi Nhớ
Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
Góc xa phản chiếu ánh u buồn
Chiều gom băng giá từ đâu đến
Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương!
Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng
Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
Phơi bày lác đác kiện mây mưa!
Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
Rét đẫm trùm lên khắp chỗ nầy
Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây
Phận số con người chuỗi sống mang
Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng
Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ
Giờ thì kẻ đó có còn chi
Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
Lặng lẽ co mình run trước cửa
Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…
11/11/2018
Nguyễn Thành sáng
Khăn Áo Mẹ Đan
Kỷ vật bạc sờn theo tháng năm
Giờ đây lót gối mỗi đêm nằm
Mà nghe thương nhớ len tâm khảm
Như tảng băng hàn khiến lạnh căm
Ôm hôn chừng lệ bỗng nhiên tràn
Da diết dâng trào siết ruột gan
Trơ trọi cút côi con thấu hiểu
Nỗi niềm vắng Mẹ ở dương gian...
Tiết lập giao mùa thu bước qua
Khi chim tìm tổ, quạnh trăng tà
Cỏ cây nhợt nhạt phơi tiều tuỵ
Là áo khăn choàng được tạo ra
Lúc xưa khoảng độ giữa mười đây
Chớm ngọn bấc lùa về phía tây
Kéo rét bao trùm khu phố núi
Thềm ngồi khéo léo bện từng dây
Thoăn thoắt đôi ngà vốn khẳng khiu
Lách luồn, định lượng, lẫn nâng niu
Miệt mài hôm sớm hề sao lãng
Ấm mảnh đan tình luôn chắt chiu...
Suy tư hoài niệm thuở thanh xuân
Thoáng chốc thời gian sắp tứ tuần
Mưa rớt mưa dầm mưa rút cạn
Cái vòng luẩn quẩn mãi hồi luân
Di ảnh khắc tim chẳng đổi dời
Với nhiều ký ức, tuổi rong chơi
Đông nay buốt giá hơn đông cũ
Vì bóng Mẫu Thân khuất chợ đời.
October 16, 2019
Tam Muội