chiều thu lá rơi
Chiều thu rớm lệ khóc tình đời
Lá xanh chuyển sắc đến chơi vơi
Chiều về buông tím bao mong đợi
Ta đã cuồng say phí nửa đời
Đông đến cho đêm lạnh buốt sầu
Mây nào lãng đãng vướng niềm đau
Ta thoát cơn mê, xua yêu dấu
Xa lìa dĩ vãng đã chìm sâu
Xuân đến mặt trời rạng lên mau
Niềm tin tràn ngập lắm sắc màu
Cười đi, vẽ nét mi kiêu ngạo
Đời đen, tay trắng thì đã sao