nằm nghiêng Tác giả: Phan Huyền Thư
Nằm nghiêng ở trần thương kiếp nàng Bân. Ngón tay rỉ máu. Nằm nghiêng. Khe cửa ùa ra một dòng ấm. Cô đơn. Nằm nghiêng. Cùng sương triền đê đôi bờ. Ỡm ờ nước lũ. Nằm nghiêng lạnh. Hơi lạnh cũ. Ngoài đường khô tiếng...
|
nằm vạ tháng giêng Tác giả: Phan Huyền Thư
Nhặt cánh đào tàn đêm Ba mươi. Cất rượu. Ảo giác yếm thắm. Thủy mặc mộng mị. Anh cứ say đời nhi bất hoặc. Tri thiên mệnh. Xuân bất tận. Cổ lai hi. Về thôi. Giao thừa thừa tôi. Đi nhặt. Xác pháo khan. Tháng giêng lá...
|
ngoại ô Tác giả: Phan Huyền Thư
Buổi chiều đi qua mùa hạ. Cái liếc định lượng gái quá lứa. Nụ cười da cam lóa nắng. Lời đa tình bông lơn. Có vẻ không thành thật hơn. Vườn quả trả tiền trước khi chín. Dạo quanh vườn yên ắng. Vắng tiếng chim và tiếng cười...
|
ngựa đêm Tác giả: Phan Huyền Thư
Như ngựa non tập phi nước đại. Em hí lên hân hoan trong vũ điệu. Thảo nguyên. Gió liếm vào gáy đêm một mùi cỏ thơm. Của sương âm thầm làm giọt. Em là con ngựa đau chẳng khiến tàu thèm bỏ cỏ. Bờm rối tung vó ức chăng đầy...
|
nhớ bão Tác giả: Phan Huyền Thư
Quăng qua cửa sổ. Xác những phù du. Cánh mỏng bão hoàng hôn. Tôi ngồi đống ván nát. Con dơi đập cánh. Không ẩn nấp cùng lũ chuột chù. Nhớ mùa nào hoa cúc. Hộc lên vàng mắt bão. Ăn năn thuyền giấy đưa đám. Áo quan...
|
phiên bản Tác giả: Phan Huyền Thư
Không còn trăng để tặng. Anh muốn em tin những sao trời. Câu thơ không xanh lửa. Không giận tím. Không nhòe nhoẹt nước mưa. Giờ giải khát có ga. Lắc lư nhịp bình dân. Nhạc Pop thét gào. Ai hô khẩu hiệu. Phiên bản tình...
|
sương Tác giả: Phan Huyền Thư
Nhà hàng Thiên Đường hôm nay nghỉ sớmđộc ẩm quán Âm Phủ trọ hết phòng cáo thị Phù Vân tên bỏ ngỏ tựa vào rất gầy ảnh không Thêm chút hơi ấm em sẽ được hong sương nằng nặc dìu nhau ngã ba Tiền Đường chìa tay đi anh, cho em...
|
thất vọng tạm thời Tác giả: Phan Huyền Thư
Mỗi sáng. Anh đi lại trong ý nghĩ của em. Khăn tắm trùm đầu. Bất đồng ướt nhẹt. Em khóc câm bạch lạp. Không nhận được anh. Mỗi sáng. Người đi mưa bay. Đàn ông vung tay. Mặc cảm. Lồng ngực lép. Đàn bà lắc lư mông...
|
thị mầu 97 Tác giả: Phan Huyền Thư
Này chị em ơi! Nhớ ai gầm gào trong cổ họng. Rồi cười nưa rúc mặt đám đông. Xanh thì đỏ. Tím thì vàng. Váy ngắn thì chân phải cong. Một mình: đạo đức-cười thầm: sang trọng. Này chị em ơi! Thích ai nói ngọng thành...
|
tôi đi trên đường đầy bụi, thành phố của tôi Tác giả: Phan Huyền Thư
Những cô nàng chân cong váy ngắn. Lóe xóe tiếng địa phương. Những nàng nhâm nhi văn chương. Khen nhau cố hớp giọng thị thành. Tôi đi trên đường đầy rơm. Đồng quê đang cựa quậy. Thôn nữ quần jean giày da. Làm sao để cầy...
|