sau vành nón che nghiêng
Em đánh mất hồn nhiên
Nhưng đôi má còn hồng
Mỉm cười, rồi giấu mặt
Sau vành nón che nghiêng
Anh không bước lại gần
Chỉ quay lưng… đi nhanh
Sau vành nón che nghiêng
Đôi mắt em long lanh
Khi hàng mi khẽ chớp
Giọt long lanh rớt rơi
Em đưa tay hứng lấy
Pha mực viết thơ này
Dù thơ chẳng thật hay
Nhưng thương yêu gom đầy
Nếu như anh không nhận
Em xin giấu vào đây…
Chiếc Lá (Cuối Mùa Thu)