hồ gươm
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Hồ xưa soi bóng Ức Trai
Bờ sương cỏ ướt dấu hài Tổ Như.
Tuổi thơ ta cũng sa mù,
Cành khô mấy nhánh mấy mùa gọi tên!
*Hà Nội 1995
|
khoa học
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Khoa học loài người tiến đã cao
Phi thuyền kia định hướng phương nào?
Lực ly tâm ấy không dừng được
Nhân loại mai này biết tính sao?
|
làng cũ
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Đất nước vừa qua cuộc chiến dài
Trở về làng cũ chẳng còn ai!
Ngày nào thằng bé mười hai tuổi
Nay đã tay bồng cháu nội trai!
|
lũng sâu
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Ở đây hơi đất lạnh ghê người
Khí núi, cây rừng vọt máu tươi
Đá đổ mồ hôi, đầu bạc trắng
Tử thần tên gọi, lũng trêu ngươi!
*Xuân Phước 1993
|
lời cho con gái nhỏ
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Của riêng một đời người
Bố chỉ còn có vậy
Bây giờ con giữ lấy
Vui, niềm vui ngậm ngùi!
Con hãy sống đời con
Đừng sống đời kẻ khác
Đời kia dù gíát bạc
Đời con mới vàng ròng!
|
hiu hắt đường chiều
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Tù ra, bạn cũ hỏi còn ai?
Đứa cõi âm ty, đứa cõi ngoài
Phố cũ đường chiều ta với bóng
Mộng hờ chưa thắm cũng vàng phai!
*Sàigòn 1995
|
khách thơ
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Đã ngẩn ngơ rồi lại ngẩn ngơ
Tháng ngày lẩn thẩn mộng và mơ
Áo cơm chợt tỉnh hồn thi sĩ,
Cơm áo bông đùa với khách thơ?
|
hồ xuân hương
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Gót trần lấm bụi trần ai
Sầu thiên cổ lụy phiến tài tình xanh
Ba chìm, bảy nổi lênh đênh
Xe chi lão Nguyệt, chỉ mành treo chuông
Tình đỏng đảnh, nghĩa oan ương
Đành hanh thế ấy, Xuân Hương thế này
|
khí núi ngàn năm
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Ở đây khí núi đã ngàn năm
Quẩn lại quanh ta một chỗ nằm
Chợt hỏi bao giờ xương hóa thạch?
Nghe lời cát bụi vọng xa xăm...
*Nam Hà 1994
|
lời nhắn mai sau
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Tôi chết, xin đừng vuốt mắt tôi
Dẫu tròng mắt đứng, dẫu tay xuôi!
Áo quan khép lại thôi, vừa đủ
Lọt tiếng chia vui của mỗi người!
|