tường đông
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Qua cửa nhà Em chiều lại chiều
Tường đông ong bướm cũng về theo.
Nhà Em kín cổng, cao tường quá,
Anh muốn làm dây hoa tím leo!
Hà Nội 1952
|
vãn cuộc
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Ta đã chơi gần vãn cuộc chơi
Trăm năm chẳng thấy có gì vui!
Ngoài Em, một cõi thiên đường nhỏ
Cũng vỡ tan sau mỗi trận cười!
*Đà Lạt 1967
|
trách kinh kha
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Danh ai tráng sĩ đời xưng tụng?
Nuốt hận nghìn năm Thái tử Đan!
Một gã Kinh Kha đường kiếm vụng,
Để Tần làm cỏ sạch Yên bang!
|
tình ta
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Ta muốn trải lòng ta phơi trên kè đá
Lại e lũ quạ diều...
Nên đêm về thủ thỉ với người yêu:
-Tình ta đó dành cho Em tất cả!
Sao Em làm mặt la
Hơn cả người dưng?!
|
thiên đàng địa ngục
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Thiên đàng trong lòng ta
Địa ngục trong lòng ta
Chính ta cầm chìa khóa
Đóng vào và mở ra
|
từ đỉnh núi
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Trên đỉnh núi có rừng cây, lá cỏ. Gió, chim muông, mây trắng và sương. Gã tiều phu mang về củi nỏ. Người thầy thuốc lên non mang về dược thảo luyện linh đan. Em lên non mang về nguyên nỗi nhớ. Anh lên non mang về nguyên tinh...
|
vốn của đời riêng
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Vốn của đời riêng mấy vạn ngày?
Một thời trẻ dại lỡ vung tay!
Giật mình tỉnh lại-còn bao nả?
Túi rách, năm tàn vãi đó đây!
|
tiễn em qua song sắt
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Em về, nỗi nhớ chia hai,
Chiều nay buồn nửa, chiều mai nửa buồn!
|
tuổi thơ đã mất
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Tuổi già gõ cửa dò la
-Tuổi thơ đã mất, làm ma hôm nào?
Vẳng nghe tiếng khóc ban đầu
Thầm câu hát nguyện, giọng cầu kinh xa.
|
sóng thời gian
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Ngày xưa mộng ước ta nhiều lắm. Ta uớc làm vua cả thế gian. Ta muốn làm quan, ngôi tể tướng…. Lớn khôn ta chỉ đứng che tàn! Bây giờ mộng ước ta đâu nhỉ? Triều đại ta mờ lớp phế hưng. Dinh thự ta kìa căn gác hẹp. Quân hầu...
|