nghiệp dĩ
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Thất nghiệp còn đeo cái nghiệp thơ
Ra vào ngẩn ngẩn lại ngơ ngơ
Bằng bằng, trắc trắc Nôm cùng Hán
Thơ chứa chan và thơ chán chưa!
|
nụ hôn thức giấc
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Hỏi nụ hôn Em mấy độ nồng,
Điện tâm đồ đủ độ đo không?
Nụ hôn từ trái tim khô héo,
Thức giấc sau nghìn năm ngủ đông!
|
một cõi người
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Một mảnh trời xanh phủ kẽm gai
Một vầng trăng khuyết lẩn phương đoài
Một ngày những thể thiên thu ấy,
Có phải đây chăng một cõi người?
|
mưa dầm tháng bảy
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Gạo châu, củi quế chợ buồn hiu
Ngõ hẹp đường trơn, quạnh xóm nghèo
Tháng Bảy mưa dầm ai cúng quải
Cô hồn húp cháo lá đa thiu!
|
nước mắt người tình
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Hồng hồng mấy giọt mưa hoa
Xanh xanh mấy giọt sương sa mắt huyền
Lời nào anh dỗ dành Em
Trong đêm hồng thủy trái tim phục hồi
*Đường Tú Xương, Quán Thiên Hồng, SàiGòn 5-2000
|
một ngày ở đó
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Hàng ta: mạt vận ta bày. Người giương mắt bé đặt lời bẻ bai! Lòng ta nào có đơn sai. Người giương mắt bé mỉa mai đủ điều! Ta về bóng cũng về theo. Chân quen phố lạ giữa chiều ngẩn ngơ. *Chợ trời Huỳnh Thúc Kháng SàiGòn...
|
mây tần
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Nào phải mây Tần, mây mới trắng
Thuyền ai? Thục tướng quá Giang Đông!
Hồn quê một mảnh trời xanh ngắt
Ta chửa xa nhà, đã cố hương!
|
ngẫu hứng tặng bạn
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Thoáng chốc đầu xanh tóc trắng bay
Mộng chân mây, ngày níu chân ngày;
Ngẩn ngơ tìm chút công danh muộn
Tuổi sáu mươi rồi thương lắm thay!
|
riêng tây
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Ta về một cõi riêng ta. Em đi mở hội phù hoa giữa đời. Mai về rừng lá xanh tươi. Chợt thương ta đứng giữa trời ngẩn ngơ. Ta xưa guốc mộc quê mùa. Em vui kẻ chợ vỡ bờ đảo điên. Mai ta còn cõi ta riêng. Em nhan sắc ấy từ...
|
phút lâm chung
Tác giả:
Vương Đức Lệ
Bước chân thần chết đi vào
Chợt thân xác lạnh cúi đầu đi ra
Mặt quen kìa nét sương pha
Từng khuôn mặt lạ bỗng oà khóc lên!
|