màu áo màu mây
*tặng Lộc em
có lẽ còn thương thời đi học
nên em thường mặc áo trắng dài?
áo ngày xưa bây giờ sờn rách
mà màu trắng ấy chẳng chi phai!
có lẽ còn thương thời lang bạt
mà ta thường ngó mây trôi đi
thà như mây một đời xuôi ngược
để cứ hoài mơ một buổi về ...
áo trắng em qua trời phố nhỏ
khi lòng ta còn muốn làm mây
dẫu nhiều năm cùn mòn vó ngựa
vẫn hí tương tư những tiếng đầy
màu áo màu mây xưa chẳng khác
đơn sơ như chút mộng ban đầu
vậy mà khó thể trong muôn một
em chẳng và ta chẳng có đâu!
áo em trắng gởi ngày mây nổi
bờ sông buổi sớm khói chìm sương
là khi ta thoáng nghe lời gọi
lòng hoá thành mây bay tha phương....
30-4-89
(trong tập Qua Mấy Trời Sương Mưa)