gọi gió
Thuở xưa anh gọi gió cho mơ
Xanh biếc chiều thu một góc hồ
Nắng thu trời ấy vào tháng tám
Vàng ruộm đôi hàng liễu thư thơ …
Bây giờ ai gọi gió cho em
Chiều thu vàng lắm_có êm đềm …
Nắng thu trời lạ_màu nhung nhớ
Chỉ có lá vàng … ngập bước em …
Thu giờ …thu ấy_đã mấy mươi
Lá đổi mỗi thu_nửa kiếp người
Người đi–mãi nhớ từng thu vắng
Người ở_biết rằng dạ có nguôi .
Nắng vàng còn đọng mãi trong mơ
Từng chiếc lá rơi …lặng như tờ…
Mùa thu đi …_tới …theo tiếng gió
Vọng lại tiếng gì_tiếng thi thơ …
Việt Hoài Phương
5 /5/2005