Poem logo
Poem logo

ngậm ngùi

Tác giả: TamMuội
Ngậm Ngùi

Ngồi đối bóng nghe lòng da diết
Nỗi cồn cào mải miết sục sôi
Quả tim nghịch phá lộn nhồi
Khi ngoài bông tuyết từng hồi rơi rơi

Thơ nắn nót những lời chất ứ
Bỗng lạc vần, luật tự nhiên bay
Tâm can trống trải thế này
Chẳng vì vương vấn lắt lay đang hành?

Bởi lận đận quẩn quanh luân chuyển
Dây tơ đồng phỉ nguyện dở dang
Thoắt đây điểm trắng sương hàng
Oan gia mắc mứu bẽ bàng đời hoa

Hồn vất vưởng châu nhòa suy nghĩ
Thoáng mơ màng nhấm vị cà phê
Rồi ngơ ngẩn đón não nề
Ngổn ngang trăm mối, cung xề trỗi ngân

Niềm tê tái xuyên lần huyết mạch
Đoạ đày chi! Núi cách sông ngăn
Để sầu trái rụng gối chăn
Cô đơn lạnh lẽo, đêm trằn trọc đêm

Bao đắm đuối đành kềm xúc cảm
Cho đông về ảm đạm không trung
Dẫu trăng mòn mỏi tương phùng
Ngọn gió muốn cùng vi vút sáo tiêu

Nhưng Lão Nguyệt lắm điều trêu ghẹo
Bày nợ duyên vạn nẻo rối nùi
Xếp tái ngộ, đặt khiến xui
Bòng bong siết chặt chôn vùi tuổi xuân.

November 25, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm