Poem logo
Poem logo

một người

Tác giả: Dũng Lê Ngọc
MỘT NGƯỜI

Lần chiều
cuộn mây
gõ tảng trăng
bên trong lớp vỏ thật nhiều đá

Không nghe tiếng hát cũ
Chẳng cảm giác được nỗi buồn rạn lớn thế nào
một người hóa thạch nhưng dẻo dai nằm trên sợi tơ đỏ
lời hứa vo tròn
lăn
lăn
thâm ám từ những đường mây chứa sét

Giông bão chĩa thẳng hồn mình
rợp mịt mù
từng chiếc lá khô đính kín
chưa thể nhận ra một con người bỗng nhiên trở thành hoang dại
ngơ
ngác
giữa 54 vũng xoáy ồn ào

Lận đận võng quanh tôi
liệu còn bước nổi
khi trăng lợm vàng...!!!

12/8/2021

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm