cứ ngỡ rắng ta
Cứ ngỡ rằng ta mạnh mẽ rồi
Dù mưa hay nắng cũng thế thôi
Mà sao trời khóc, ta bối rối
Mong trời xanh thẳm, trắng mây trôi
Cứ ngỡ rằng ta biết đủ rồi
Mà tâm tham vọng vẫn lôi thôi
Sân si còn vướng nên thêm tội
Sám hối chưa tròn, gắng tiếp thôi
Cứ ngỡ mà chi, biết vậy rồi
Trời mà mưa mãi cũng chịu thôi
Nắng đến hay đi, đời vô tội
Do mình lẩm cẩm với lôi thôi
Hãy cứ yêu đời, cứ yêu tôi
Nắng hong, mưa ủ, đủ êm rồi
Quên đi tuổi trẻ nhiều nông nỗi
An lạc tự mình, chỉ thế thôi.