khói hương trầm
Nàng
nụ Trầm
Im lặng
trăm năm
Dấu trong cây
Ẩn sâu rừng núi thẳm
Chàng
ngọn lửa
Âm thầm
Trong thâm tâm
Cuồng si ngạo mạn.
Một lần
Duyên hợp
Trầm và lửa
Hóa thành khói
Một thể tướng mới
Thơm ngát không gian
Từ đó
Không còn trầm
Không còn lửa
Chỉ còn một nhất thể
Ngạt ngào
Chìm xuống
Bay lên...
PQT