sầu khúc tháng tư
Dòng chữ vu vơ
Buồn như tuyết muộn
Lặng lẽ, ngu ngơ
Không vơi phiền muộn
Tháng tư ! tháng tư !
Mùa Xuân đi lạc
Lòng ôi hoang vu !
Giữa chiều bàng bạc
Có hay một thuở
Mơ mộng rong chơi
Hồn nương theo gió
Hái cụm mây trời
Dần xa tuổi nhỏ
Chơi vơi ...chơi vơi ...
Hai tay lượm nhặt
Phiền muộn đầu đời
Nơi nào đánh mất
Tuổi thơ, nụ cười ??
Tuyết rơi ! Tuyết rơi !
Vu vơ dòng chữ
Tờ lịch ngậm ngùi
Ði làm quá khứ
Dòng sông tâm sự
Âm thầm cao dâng
Cuộn trong cơn lũ
Nỗi buồn trăm năm
Tháng tư tuyết muộn
Rét, gầy cỏ non
Phiến đời vàng võ
Nhạt nhòa nét son
Mộng trong giấc ngủ
Cũng đã héo mòn
Ước là bọt biển
Tan vào đại dương
Ðời- ôi! phù phiếm
Khói sầu mờ vương ...
hoanang 4/97