tự cảm Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Đã mất rồi những nét ngây thơ. Chưa đủ lớn để làm ông cụ. Ta buồn mà nghĩ ta bây giờ. Cái trẻ chưa qua cái già đã lại. Cơm hai bữa nặng lòng mà đói. Trái tim rung nhịp sống như thơ. Hiếu trung tự lòng mình đang gọi. Bàng...
|
tự tình Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Tôi còn chỉ mấy vần thơ. Tặng em, tặng những cơn mưa trong đời. Giọt nào còn đọng trong tôi. Giọt nào sương khói bên trời nhớ nhung. Thơ như những sợi tơ chùng. Nao nao vọng giữa đời không biết nghèo. Còn mây bảng lảng lưng...
|
vẫn còn em Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Vẫn còn em ở lại. Xinh tươi áo trắng dài. Thướt tha bay vườn mộng. Xanh non cành sương mai. Vẫn còn em đứng đó. Bên gốc cây tự tình. Tôi quên trời nắng gió. Bồi hồi một khoảng xanh. Vẫn còn em dưới trăng. Thầm thì lời đằm...
|
về phố Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Từ rừng đi về thăm phố. Có gì để nhấm rượu không? Có dăm câu thơ viết vội. Đêm đêm bạn cùng đêm đêm. Giữa rừng biết bao sự lạ. Khi nào nguôi nhớ thương em. Bên rừng vọng về tiếng biển. Nói chi tâm sự cuộc đời. Không dám...
|
về phương nam Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Theo người xưa về phương Nam
Thương nhau bài ca vọng cổ
Lặng người nhớ về quê cũ
Con cò lặn lội bờ sông
Theo em đi về phương Nam
Đêm đêm tìm sao Bắc đẩu
Câu hò vọng từ góc biển
Người ơi, chim nhớ thương rừng.
|
về thăm thầy cũ Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Mười năm trở lại thăm thầy. Vườn xưa vẫn gốc mai gầy trước sân. Một mình một bóng phòng văn. Bút nghiên ơi đã bao lần bút nghiên. Vườn xưa vẫn mấy cánh chim. Mười năm thầy đã già hơn trước nhiều. Vẫn còn đôi mắt thương...
|
với con Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Bình tâm sống với cuộc đời
Bốn phương tám hướng đất trời của con.
|
vừa đi vừa nghĩ miên man Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Vừa đi vừa nghĩ miên man
Từ đâu em bỗng dịu dàng hiện ra
Lâu rồi ôm mộng tưởng hoa
Thương yêu chi kể nẻo xa bụi đường
|
xao xuyến không tan Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Đôi mắt em trong màu tinh nghịch
Cho tôi xin một chút dịu dàng
Bước ra ngõ đã thấy đường hoa nắng
Xuôi ngược hoài xao xuyến vẫn không tan.
|