ngậm ngùi
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Không có ai để chia tay chiều nay. Nắng rưng rưng vàng. Bước chân như say. Gửi buồn thầm. Theo mây. Biết có ai đợi chờ nơi kia. Bụi mờ. Lau thưa. Người đi lầm lũi. Nhớ về chốn xưa. Không có ai để chia tay chiều nay. Mình...
|
kỷ niệm
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Hiu hiu gió bấc. Bên bờ sông Hương. Bóng ai thờ thẫn. Chiều nghiêng bên đường. Người đi trong mơ. Vào thơ. Cho tôi lang thang dầm dề nỗi nhớ. Cho tôi những đêm thao thức không ngờ. Bên bờ sông xanh. Tình yêu như khói mong...
|
mưa sân trường
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Ở nơi này mùa hè là mùa mưa. Sân trường tôi nước vừa ngang mắt cá. Những giọt mưa vừa quen vừa lạ. Phượng trong mưa đỏ thắm một niềm riêng. Có nhiều điều mình tưởng đã quên. Bỗng nhiên nhớ lạ lùng, da diết. Những ý tưởng bay...
|
mấy vần thơ
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Ánh lửa xuồng ai giữa sông. Chấp choáng hồn tôi dìu dặt. Sông nước đêm khuya có mắt. Người đi xa không quên. Bâng khuâng triều lên. Dịu dàng cánh gió. Buồn chi, em. Bên kia bến chờ. Gặp nhau bao giờ. Sông nước. Như tình...
|
mưa hoài
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Em tên gì và em ở đâu. Làm sao cho tôi được biết. Đi một mình giữa đường mưa ướt. Thấy em cười xanh biếc cõi trời xa. Một buổi trưa tôi bước về nhà. Trời thì mưa, trời mưa không dứt. Đói và lạnh là điều rất thực. Em như thơ...
|
năm mới
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Hình như năm cũ còn đâu đó. Trong những chiều sương khói vô tình. Ngày qua không hẳn là đã mất. Người đi còn nhân ảnh lung linh. Năm cũ hiện hình trong bóng cây. Bên bờ sông sóng vỗ đêm ngày. Lời em nào phải tan theo...
|
mẹ
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Nuôi con lớn để con đi
Chiều hôm tựa cửa nghĩ gì mẹ ơi!
|
mưa chiều
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Cơn mưa làm ngày ngắn lại
Tôi về trời đã nhá nhem
Mặt đường lờ mờ loáng nước
Lạnh lung gió nặng vai em
|
một mình trăng
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Chỉ có một mình trăng
Lặng im trên góc phố
Bao nhiêu là ánh đèn
Tròn khuyết một mình trăng
Buồn vui vì trần thế
Cô độc một góc trời
Mãi yêu người lặng lẽ
|
một thời xa
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Mang cả nỗi lo buồn. Vào trong lời tình tự. Ơi những câu thơ cũ. Truân chuyên đến bao giờ. Nặng lòng người thuở ấy. Mưa thấm vào đất sâu. Lòng người thương thuở ấy. Mây ngàn bay bay mau. Chút bụi trần thuở ấy. Bóng xưa còn...
|