phan rí
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Tôi vẫn gửi hồn tôi về Phan Rí. Nơi O tôi sống đến cuối đời. O tôi đi từ thuở thiếu thời. Và ở lại làm người Phan Rí. Có lần tôi về thăm, O mừng mừng tủi tủi. Nước mắt rụa ràn, lời nghèn nghẹn yêu thương. Tôi nhìn lên, rừng...
|
thăm lăng mạc cửu
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Không còn gì hết nữa sao. Tô Châu sóng nước dạt dào nghìn năm. Mênh mông là biển mênh mông. Bâng khuâng dấu cũ âm thầm mình tôi. Thơ ai mây bạc lưng trời. Còn đây trăng nước đâu người thuở xưa. Nỗi niềm biển đã hiểu...
|
nói hay là không nói
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Có nhiều khi lời nói
Chỉ làm thêm hiểu lầm
Có nhiều khi không nói
Càng làm sâu cách ngăn
Nói hay là không nói
Bao nhiêu là khó khăn
|
rừng xưa
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Vùng rừng rậm hoang vu. Lâu rồi người vắng bóng. Một buổi trưa im lặng. Thú rừng đi lang thang. Cỏ cao lên ngút ngàn. Một mùi hương rất lạ. Khe suối kia, con cá. Nằm phơi mình cô đơn. Khu rừng trưa trầm buồn. Vọng về bao cổ...
|
những hàng cây giã tỵ
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
(Kính tặng anh Xuân Hữu). Bỗng nhớ hàng cây giã tỵ. Chiều xưa mới lớn trong sân. Trường ơi thương sao tà áo. Người ơi thương không dám gần. Hai bên bờ đường nho nhỏ. Hai hàng giã tỵ chờ ai. Có tôi những chiều thơ thẩn. Bâng...
|
rồi sẽ quên
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Rồi sẽ quên, rồi sẽ quên
Câu thơ ngày ấy thương em cháy lòng
Rồi quên ngày đợi đêm mong
Nắng vương hương nhớ, mưa hồng bâng khuâng
Quên như chưa có một lần
Em hồn nhiên ngự hồn anh nhiệm mầu
|
tâm cảnh
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Trắng đêm đốt thuốc vàng mắt nhớ
Thân gầy bóng chiếc ngọn đèn khuya
Người của ngày xaư quên lối cũ
Hiên ngoài gió lạnh một trời mưa
|
sớm khuya
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Một búp non vừa nhú. Trong buổi sớm mai hồng. Em thức dậy. Có nhớ thương ai không? Một người lẩn thẩn. Yêu những bước vô tình. Một người lận đận. Bao năm chưa biết mình. Vẫn yêu dòng đời chảy. Vẫn thương người mênh...
|
qua đèo
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Chập chùng núi tiếp núi. Trời khuya xe qua đèo. Bạn ơi đừng buồn nữa. Quê nhà đang vọng theo. Chỉ con đường độc đạo. Giữa vực sâu, núi cao. Mây và mưa và gió. Trên đường qua gian lao. Điểm sáng nào trước mặt. Bóng đen nào...
|
nốt nhạc trầm
Tác giả:
Trần Hữu Nghiễm
Người nghệ sĩ mù đi dưới mưa. Như thể không biết mình đang ướt. Câu ca bay phương nào ai biết. Mưa dầm dề trút xuống vô tâm. Cây đàn cũ đứt dây trễ xuống. Gầy guộc chân anh những nốt nhạc âm thầm. Không là người yên ấm. Tôi...
|