Poem logo
Poem logo

nỗi niềm đơn phương

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Đơn Phương

Khỏi cần trả em ơi! Tôi vẫn hiểu
Chẳng có gì níu kéo giữa đôi ta
Bởi vì em rực rỡ đoá hồng hoa
Còn ở tôi chỉ là cơn gió thoảng...

Một tượng hình từ xa xôi vạn dặm
Theo thời gian chầm chậm lướt về đây
Phút lững lờ, vần vũ nhẹ bàn tay
Rồi tiếp tục kéo dài vào diệu vợi

Khoảnh khắc sẽ khuất dần nơi ngõ lối
Khựng vật vờ, mệt mỏi rã tan mau
Tất cả gì của độ lắc rung chao
Vòm tĩnh lặng nào đâu thoang thoảng nữa...

Còn ở em loài hoa đang hé nở
Đã có từ muôn thuở gọi thành tên
Dưới trời mây, lồng lộng sớm chiều hôm
Bao cánh mỏng lượn vờn ve vuốt bóng

Bầu ấm áp, hừng đông lơi tiếng động
Lắm sắc màu, loé óng ánh ru mê
Hương đậm đà toả mạnh, trải lê thê
Khiến cả bốn bề, say ngắm, say mơ...

Thì thôi nhé! Chuỗi đối diện hững hờ
Chỉ kết đọng thẫn thờ, đơ suối biếc
Đường ta đi không cùng chung nẻo bước
Giữ làm gì tha thiết dệt đơn phương

Tôi xa em, canh vắng tụ hàn sương
Bởi ấp ủ tơ vương từ dạo ấy
Còn ở em, tôi biết em cũng vậy
Chút chạnh buồn hiểu, thấy! Chẳng yêu tôi...


31/03/2020
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm