lá thơ
Anh biết là em đã khổ nhiều
Một nàng trinh nữ khổ vì yêu
Đem lòng thương nhớ chàng thi sĩ
Nhận lại cho mình chẳng bấy nhiêu.
Rồi có một hôm cô viết thơ
Viết vào trong đó những mong chờ
Tự tay cô gửi chàng thi sĩ
Và thế là cô thỏa ước mơ.
Nhưng rồi hôm đó chàng thi sĩ
Lặng lẽ, âm thầm chẳng nói chi.
Hôm đó lòng cô như tắt nắng
Rồi cô khóc ướt cả hàng mi.
Từ đó rồi cô chẳng nói gì,
Vẫn còn thương nhớ mối tình si
Tình yêu không đẹp từ dang dở
Việc viết thơ kia có được gì.
Bài này đã được xem 589 lần
|
Người đăng:
|
Thử Trí
|
|
|