dĩ vãng chưa quên
DĨ VÃNG CHƯA QUÊN
Tôi đi giữa chốn trần ai
Thương tình em nặng thở dài gọi tên
Đời hai lối rẽ muốn đền
Có gì trân qúy làm nên hương nồng?
Kể từ dạo ấy ruổi rong
Neo thuyền bến lạ tiếng lòng lặng im
Ở đây trống vắng kiếm tìm
Vài tia hy vọng rồi chìm xuống sâu
Dòng thơ thấm đậm giọt sầu
Tơi vần lục bát rời câu giãi bày
Phải chăng mình tự đọa đày?
Nhớ về dĩ vãng cho ngày ngẩn ngơ
Người dưng gặp gỡ tình cờ
Cả đời vương vấn vật vờ lắm khi
Đời mình có được những gì?
Một lần dang dở lâm li tiếp lần.
hoanghoon
10.04.20
*
GÓC RIÊNG CHỜ
Em đi trong nắng xuân buồn
Nụ cười giấu kín vắng ngôn từ mừng
Phải chăng khoảng cách dửng dưng
Vải che chống dịch ngại ngùng lời thương
Bỏ đây ánh mắt qua đường
Hương tình vương nụ hoa hường gío bay
Dấu giầy qua lối mỗi ngày
Mùa kiêng gặp gỡ đó đây giữ mình
Cảm thông thái độ lặng thinh
Thoáng trong ý nghĩ nhỏ hình hài luôn
Sẵn đây giản dị xóm thôn
Ngước lên trời sáng tâm hồn nhẹ nâng
Nghe đàn chim rộn tiếng vang
Thiên nhiên vẫn thế ong vàng nhởn nhơ
Bình an một góc riêng chờ
Ngày thôi hoảng sợ tiếp bờ tương lai.
hoanghoon
10.04.20
Bài này đã được xem 637 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|