sư tử và chó sói
Khu rừng nọ hoang sơ và hùng vĩ
Chúa sơn lâm ngự trị thật yên bình
Ánh mặt trời chiếu sáng cảnh tươi xinh
Cho muông thú hòa mình theo nhịp sống.
Mỗi sáng sớm Ngài gầm lên tiếng hống
Trỗi vang dài khuấy động cõi âm u
Đẩy rời xa đêm u ám, mịt mù
Khiến lũ quỷ gậm gừ mà kinh hãi.
Trong khu rừng cũng song hành tồn tại
Lão Sói già thật tinh quái, lưu manh
Chuyên dụ giỗ và quen thói giật giành
Những vật thực của chúng sanh muông thú.
Nhưng Sói kia còn e dè Sư tử
Khi Pháp vương hằng ngự cõi nhân gian
Nên nào đâu lớn mật dám làm càn
Để muông thú vẫn bình an, vô sự.
Nhưng nào ai thoát khỏi vòng sinh tử
Xe chạy lâu khi cũ phải hư tàn
Đèn hết dầu ngọn lửa cũng tiêu tan
Đấng Pháp vương nhập Niết bàn quá vội.
Lũ con khờ lại cùng nhau tiếp nối
Giữ giống nòi lưu mãi tới ngày sau...
Lão Sói già lại chẳng để yên đâu
Bày ra đủ những mưu sâu, kế độc...
Tập hợp muôn loài, lão ta nói dóc:
“Khu rừng này từ ngang dọc, trước sau
Chúa sơn lâm phó thác lại cho tao
Cùng những quyền năng nhiệm màu, huyền bí...
Này muông thú! Lắng lòng nghe cho kỹ
Chớ trái lời mà sẽ bị khổ đau
Muốn yên bình thì bay phải theo tao
Tung hô tao! Phục tùng... Tao sẽ cứu!”
Đám Sư tử con nào đâu khuất chịu
Vẫn rống lên những điệu rống vang rừng
Để xua tan đêm u tối mịt mùng
Cho muông thú tỉnh bừng trong ánh sáng.
Sakya Sông Lam _ 06.03.2018