cuộc hành trình vĩ đai (ngày đức phật xuất gia thành đạo)
(Kính mừng đại lễ Vesak)
Cả nhân loại ngày sau còn kể
Thành Ca-tỳ-la-vệ năm xưa
Có người chẳng nhận ngôi vua
Xa con xa vợ, sớm trưa tu hành.
Tình yêu lớn nguyện dành tất cả
Đến muôn người dẫu lạ hay quen
Cũng không phân biệt sang hèn
Lòng từ bi đó vượt trên sự thường...
Vào một tối yêu thương ấm áp
Đêm mùng Tám tháng Chạp say ngà
Chàng, Thái tử Tất Đạt Đa
Âm thầm quyết chí xuất gia cứu đời.
Da-du hỡi! Vui cười em nhé!
Hãy chăm con và kể cho con
Người cha lý tưởng vuông tròn
Đã vì nhân loại chẳng còn biết vui.
Mong em chớ ngậm ngùi đau khổ
Hãy ghim dòng thương nhớ vào tim
Cho ta yên dạ đi tìm
Con đường cứu khổ bao đêm nghĩ hoài.
Đừng nghi vấn! Hỡi này Xa-nặc!
Mau đem con Kiền-trắc đến đây
Cùng ta bỏ trốn đêm này
Vượt thành trước lúc sáng ngày cho mau.
Khi sức ngựa bắt đầu chùn bước
Đến biên thùy vương quốc Thích Ca
Cũng là lúc Tất Đạt Đa
Dừng chân, cắt tóc, cởi ra hoàng bào.
Dặn Xa-nặc lời chào cha mẹ
Cùng con thơ, vợ trẻ mấy lời:
Bao giờ chân lý sáng soi
Chiếu bừng nhân loại, con thời về quê.
Mong phụ mẫu vẹn bề êm ấm
Tháng ngày rồi cũng sớm trôi qua
Yên lòng! Da-du-đà-la
La-hầu-la! Chớ trách cha vô tình.
***
Kể từ đó một mình Thái tử
Sống cuộc đời lữ thứ không nhà
Sáu năm khổ hạnh rừng già
Chết đi sống lại thật là bếp bênh.
Kìa tiếng hát quyện mình trong gió
“Lên dây đàn xin chớ quá chùng
Cũng đừng căng quá mà bung
Hãy cho vừa đủ tầm trung được rồi”.
Tiếng hát đó quả lời chân lý
Chẳng có gì huyền bí cao xa
Con đường “Trung Đạo” ngộ ra
Là “Bát Chánh Đạo” mà ta đang tìm.
Trong đêm tối im lìm gian ác
Ánh sáng bừng xé toạc vô minh
Ma quân cùng với ma binh
Dữ dằn, điên đảo, thất kinh chạy làng.
Từ đây “Ánh đạo vàng” soi lối
Dẫn người từ đêm tối đi ra
Vượt sinh tử cõi Ta bà
Để về bên chốn Phật đà an vui.
Ơn Đức Phật muôn lời khó kể
Vạn đời sau hậu thế khắc ghi
Chúng con đảnh lễ bái quỳ
Tán dương công đức tư nghì bao la.
Sākya Sông Lam _ 13.01.2018 (2561 PL)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!