không sao yêu dấu ạ
Không Sao Yêu Dấu Ạ
Thư phòng vắng, ngồi lặng yên, trầm mặc
Thổn thức chìm man mác nỗi bâng khuâng
Mấy thu rồi đan kết mối tình trăng
Niềm ấp ủ đá vàng, câu ước hẹn...
Dẫu bốn phía không gian dầy mây chuyển
Ảnh chập chờn ẩn hiện bóng âm u
Ngọn thênh thang từng chập kéo vụt vù
Rụng lác đác, đìu hiu giăng khắp nẻo
Thức linh xưa vẫn âm thầm gọi réo
Quyện cánh hồn lẽo đẽo bước chân đi
Mặc trái ngang. mờ mịt hướng quay về
Thơ với nhạc cứ lê thê dòng chảy...
Ta với Nàng đã tặng nhau ngần ấy
Dãy êm đềm sống lại trái tim khô
Để sớm chiều thao thức, trải vào mơ
Cho giây phút thẫn thờ nghe gió lộng...
Đường sỏi đá, nắng trưa hè hực nóng
Khách lữ hành sao chẳng đọng mồ hôi
Con sông dài vun vút mảnh thuyền bơi
Sao chẳng lúc rã rời, ngưng nghỉ chút?
Bù đắp lại, nguyệt lầu vui hạnh phúc
Dưới lam chiều trăn trở vọng hình thương
Đêm lạnh sầu nhung nhớ nhểu hàn sương
Chuỗi năm tháng tơ vương đầy thắm thiết...
Dấu yêu hỡi! Bài thơ buồn Nàng viết
Ngâm nga lời, da diết cõi lòng Ta
Tất cả gì cũng bởi nhánh cành hoa
Đành thỉnh thoảng la đà khi phong vũ...
26/04/2020
Nguyễn Thành Sáng