áng chừng niềm hy vọng
ÁNG CHỪNG NIỀM HY VỌNG
Một thoáng đêm
Tôi hỏi tôi
Thời gian bao giờ sẽ vỡ?
Sự áng chừng cây mọc giữa ý thơ
Vầng trán tôi nhíu lại
Tôi áng chừng
Ngày sắp tới của những mĩ từ cởi trói
Bản năng một kẻ khờ
Kéo tảng đá lớn dưới biển sâu
Nuốt nỗi đau có thể
Tôi áng chừng tôi
- Mọi thứ tệ hại
Mong ngày cái tương đối đổi thay
Sẽ ngự trị ý thức
- Bằng nửa câu thơ
Chưa kịp chín nơi đầy rẫy lọc lừa
Chưa thể sống
Còn quá nhiều nanh vuốt
Mặt hồ vẫn trằn mình trong nước đục
Ánh trăng từ tròn thành khuyết
Những chuyện thường đã trở thành
Giật gân
Tàn phế
Nhưng tôi biết
Áng chừng
Có thể đúng tuyệt đối
Có thể sai sót không lường tới
Áng chừng
Nên hay không nên
Với ngày mai chưa tới
Hy vọng vẫn xa xăm.
28/4/2020
N.N