sông hồng yêu dấu
Sông Hồng Yêu Dấu
Tôi muốn về với quê mẹ sông Hồng
Cuộc đời tôi tựa sương khói mông lung!
Sông dài rộng, sông nuôi tôi khôn lớn
Khi hiền hoà lúc giận giữ cuồng ngông!
Nắng chiều rơi trên sóng nước trập trùng
Tâm hồn tôi xa cách trở muôn trung!
Muốn về lại một ngày xưa thơ bé
Trẻ nô đùa cùng tắm mát ven sông
Để ôm trọn một vùng trời thơ mộng!
Giờ xa xôi chỉ còn biết ngóng trông!
Nhớ bãi mía, bờ lau con Le lội
Bên bãi bồi mùa lũ nước chảy trôi
Nước đục ngầu, con nước lớn mênh mông!
Bềnh củi mục từ thượng nguồn chảy xuống
Trôi về đâu, phiêu bạt đến sứ người?
Rồi chìm sâu trong bóng tối khôn nguôi!
Hay được vớt bằng bàn tay ai đó?
Bên dòng đời xuất hiện một lần thôi
Phía trời tây áng sáng đã dần lui
Màn đêm xuống che dấu bao lầm lỗi
Những buồn vui hay sóng gió cuộc đời
Nơi nguồn cội đợi chờ trong thương nhớ!
Con chỉ biết khi con còn hơi thở
Sẽ lại về quê mẹ đó sông tôi.
Hạo Vũ