về bản
VỀ BẢN
Miên man chiều rơi quá núi
Vụn hoa gió chở thẹn thùng
Nọong nghiêng lời thơ dệt cửi
Đôi mắt dìu dịu xanh xanh
Về thôi! về bản yêu thương
Hoa màu gối êm lên tóc
Vắt xôi mẹ qua bao dốc
Chân cha mang nặng đất bùn
Mùa thơm đòng đưa hương lúa
Uốn cong mái tranh nhà sàn
Đàn gà mổ tơi hạt thóc
Ống tre hứng nước sau nguồn
Về thôi! Im nghe tiếng suối
Ông ngồi đan lát xôn xao
Nồi cơm, cháy vàng thơm phức
Cha, mẹ trên nương mới về
Ánh trăng chợt ôm song cửa
Cổng trời đóng kín thung sương
Yên vui cài trong bếp lửa
Điệu xòe bắt nhịp du dương
Về thôi! Về bản yêu thương.
6/5/2020
N.N