nặng mối tình thơ
Đêm tĩnh lặng sầu dâng muôn lối
Những si mê u tối nhạt nhoà
Ngọt ngào rồi đến chua ngoa
Đan xen lỗi nhịp lòng ta rối bời
Đời trắc ẩn tìm nơi nương tựa
Lúc yên bình cắt nửa vần thơ
Tình duyên sao mãi hững hờ
Lệ sầu khô héo ai ngờ được đâu
Chuyện trăm năm gắn câu duyên nợ
Xa nghìn trùng nỗi nhớ vấn vương
Cầu mong chung một con đường
Vì thương yêu hãy ngậm buồn thả sông
Lời thề hẹn vẹn lòng chung bước
Khấn nguyện trời mãi ước trăm năm
Cầu duyên đẹp tựa trăng rằm
Lung linh lối mộng tháng năm đượm tình.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 22 - 05 - 2015