tự trào
Giấc chiêm bao: trời cao rụng xuống !
Bốn bề luống cuống một tuồng mơ
Bầy cơm áo, đám văn thơ
Gập ghềnh ngưỡng cửa khù khờ lao đao
Than tiếng tự trào: Cụ Tú ôi !
Hũ tuy không nút vẫn tối mù
Đèo bồng một kiếp thụy du
Vai mang một lũ ngục tù băn khoăn
Tấp nập câu văn tràn lá mít
Xoè tay đếm chữ khụt khịt thơ
Ngông nghênh ngớ ngẩn ngu ngơ
Phong trần cho chán lẳng lơ giang hồ
Nhờ đêm hoang dỗ dành phận số
Tan tác ngày sướng khổ tơi bời
Lay hoay mãi chẵng hết đời
Tung tăng lại hỏi cuộc chơi nào dài ?