hoài vọng
Ai đã biết những thầm thì tiếng gọi
Của cuộc đời như một kẻ lãng du
Phút chốc nào bỗng vội hoá thiên thu
Tan bọt biển sau ngàn năm trở lại
Tưởng chừng thế bởi hoá thành khờ dại
Xen vội vào thành ý nghĩ mông lung
Những ước mơ theo mãi đến muôn trùng
Hoài bão lớn sánh chi tình yêu nhỏ
Làm sao biết khi đời còn chưa tỏ
Như hững hờ, như vội vã thơ ngây
Dõi bước chân hằn in dấu tháng ngày
Đừng tìm đứng tìm đi, hãy tìm sống ...
11.2.2001