đại hạn
Nắng! Nắng suốt trời vàng rãi nắng!
Gió theo mây không biết trốn phương nào.
Vườn chuối rũ héo dần trong im lặng;
Những rau bèo chết cạn cả trong ao.
Ngoài đồng ruộng lúa vàng khô cháy xác,
Nắng chang chang không một bóng râm chừa,
Chó điên dại chạy nhông tìm gió mát.
Trâu buồn rầu nằm đợi vũng tràn mưa.
Rồi chiều đến khi mặt trời lặn đỏ
Mây phương đoài tắm rực một bên sông.
Các cô gái đưa nhau thăm ruộng nỏ
Cuốn dây gầu chán nản tát đồng không.