thu tàn
Thu tàn trăng ngủ cành trơ
Gió chôn xác lá dưới mồ khói sương
Đóa hồng nở muộn không hương
Vần thơ mạt vận lạc đường viễn chinh
Tội tình, tình đã bạc tình !
Tội đời, đời đã điêu linh với đời !
Vì sao duy nhất cũng rơi
Hất đầu quăng tóc ngược - trời vẫn đen !
Bàn chân nối bóng không quen
( Bóng Ta chưa tối hơn đêm bao giờ )
Bàn tay lần chuỗi ảo mơ
Vẫn hoài vấp hạt bất ngờ : trống không
So vai cười tiếng cuồng ngông
Nửa vời âm rớt lại lòng, lòng đau
Tia nhìn ngoi hố mắt sâu
Vươn hoài không vượt khỏi sầu đa đoan
Đời hoang vai nặng hành trang
Đêm nay thêm một thu tàn vào rương