chiều ấy... hải phòng
Cho Phượng
Hải Phòng đón anh bằng cơn mưa sũng nước
Em che ô đứng đợi phía bên cầu
Ôi nỗi nhớ cứ đòi anh phải ướt
Để được cùng Tam Bạc hóa vào nhau
Hải Phòng đón anh bằng bước chân phượng cháy
Em mát thơm trong áo tím ra đường
Ôi nỗi nhớ cứ đòi anh tan chảy
Để nhập cùng sông Cấm - dịu dàng thương!
Hải Phòng đón anh bằng âm âm gió biển
Tiếng em vang trong giọng sóng rì rầm
Ôi nỗi nhớ cứ đòi anh... ngọt lịm
Trưới Hải Phòng thưa thốt chuyện trăm năm!