nhớ xanh
Những mái ngói âm dương
Những mảng tường rêu phong trượt lở
Những gam màu thời gian thách đố
Ngỡ nguyên xưa...
Và cả những gánh gồng lam lũ
Một thời mẹ tôi
Những cây sấu đã thành cổ thụ
Trong ký ức thẳm sâu trong trẻo
Tiếng leng keng tàu điện mơ hồ
Chén nước chè xuýt xoa ngày rét
Hoa sữa muộn mùa thơm thắc thỏm
Ngọn đèn vàng ủng phố khuya
Mưa mỏng thế, lời rao vẫn ướt
Tôi cầm côi cút heo may...
Em bây giờ ở đâu
Phố cổ lạc vào nhốn nhao cao ốc
Mùa đông đường rét hơn rét trước
Tưởng đã cũ đi tưởng đã mới lên
Những mái ngói âm dương cách điệu
Những mảng tường rêu phong giả kiểu
Tưởng đã cũ đi tưởng đã mới lên
Những gam màu thời gian thách đố
Và cả những gánh gồng lam lũ
Tôi về thương hết nỗi xa xanh...