tha hương
Heo may ngao ngát bờ đê
Xa quê người có nhớ về quê không
Ngủ còn thắc thỏm triền sông
Câu thơ bèo dạt ăn đong nỗi buồn
Đời người phận tép thân tôm
Tha hương vì chuyện áo cơm mệt nhoài
Chao ôi ngày ngắn đêm dài
Tấm chăn không đủ ấm ngoài cô đơn
Bận lòng chi nỗi thiệt hơn
Ghét thương chi những cỏn con bạc bèo
Chao ôi trời lẻ cánh diều
Gió đâu thổi quắt một chiều xa quê
Nhớ mong ríu bước ngày về
Mặt người còn nhọ khói xe bụi tàu
Chao ôi mỗi bước cơ cầu
Không hay lấm nửa mái đầu gió sương!