lời thơ cuối cho em
Thôi em nhé đừng mong chờ nữa
Giã từ nhau về giữa đêm thâu
Ân tình vương vấn đậm sâu
Bước chân cô độc mà đau đớn lòng
Người yêu hỡi anh mong lần cuối
Sống trên đời đừng dối lừa nhau
Vô tình tự chuốt niềm đau
Trả em kỷ niệm tình sầu anh mang
Lòng hiu quạnh hoang tàn phiền não
Hận ân tình gian xảo điêu ngoa
Chôn vùi hình bóng nhạt nhoà
Một thời kỷ niệm đã qua mất rồi
Cũng có lúc bồi hồi nhớ lắm
Ôm tương tư cay đắng hận tình
Buồn lòng một kiếp nhân sinh
Nỗi buồn ai hiểu thấy mình ngu ngơ
Tình xa cách bơ vơ chờ đợi
Muốn gặp em để nói đôi lời
Yêu ai yêu cả cuộc đời
Nhớ ai nhớ mãi trùng khơi miệt mài
Có những lúc đêm dài không ngủ
Viết thơ tình không đủ ngôn từ
Não nề hình bóng thật hư
Nỗi lòng thầm ước vẫn như ngày nào
Lời thơ cuối nghẹn ngào thương nhớ
Tiếng tơ lòng cách trở từ đây
Tâm hồn em đã dạn dày
Con tim chai sạn chứa đầy dối gian!
Người có biết ta đang ôm hận
Hận tình đời bạc trắng như vôi
Cám ơn người, mắt sáng rồi
Hồn ma xiêu lạc chôn vùi từ đây!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 09 - 08 - 2015