còn lại nỗi cô đơn
CÒN LẠI NỖI CÔ ĐƠN
Lưu Vĩnh Hạ
Trước ngõ cánh đào chớm nụ hoa
Trên cành rộn tiếng chim hát ca
Một chút mưa rào rơi lất phất
Em nhớ thật nhiều người phương xa
Kể từ hai đứa xa cách nhau
Anh ạ, giờ anh ở phương nào
Mỗi độ xuân sang hoa đào nở
Vắng anh ngọn gió buồn theo sau
Có lần em thấy trong giấc mơ
Trở lại ngày xưa tuổi dại khờ
Mỗi chiều nhìn anh bên thềm vắng
Giả vờ cắn bút em làm thơ
Thẹn thuồng em lại xoay mặt đi
Nghìn hoa nắng rụng xuống li ti
Tim em vô tình ai trói buộc
Hoa nắng cũng buồn theo bước đi
Anh ạ lòng em đã yêu rồi
Bóng hình anh đó đặt lên ngôi
Không ngoài ai cả trong giấc mộng
Song cửa lạnh buồn nghe lá rơi
Ngày tháng êm đềm cũng qua nhanh
Tơ phím còn đâu mấy cung đàn
Chiều nay nắng chở buồn không hết
Vàng vỏ đợi chờ bóng hình anh
Anh đã xa rồi mấy sơn khê
Bỏ lại nơi này nắng pha lê
Nhìn qua song cửa em buồn lắm
Chắc mãi là anh sẽ không về
Tình thuở ban đầu luôn dở dang
Hoa sớm màu phai cánh úa tàn
Em nhốt hồn em trong đêm vắng
Thơ viết chưa lần gửi cố nhân