nỗi niềm,
NỖI NIỀM
(3-5)
Kệ người ta
Là hoa thì cứ nở
Miệng đời mà
Ương, dở lời thị phi
Hãy cứ đẹp
Cứ tỏa ngát hương đi
Dẫu hoa dại
Hay Ưu Đàm chớ ngại.
Khối kẻ dèm
Khiến hoa thành sợ hãi
Có gì đâu
Chỉ là đẹp thôi mà
Vần thơ anh
Cũng từ đó mà ra
Không nhất thiết
Cứ phải là trinh nữ.
Anh góp nhặt
Từ muôn ngàn vạn thứ
Nên nhiều người
Cười nhếch rác và thơ
À thì ờ
Anh vẫn cho nó nở
Có sao đâu
Em nhỉ? Hoa mười giờ!...
29-09-2020
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 529 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|