Poem logo
Poem logo

người đi vào xa vắng

Tác giả: Thiên Ân
NGƯỜI ĐI VÀO XA VẮNG
Người đến rồi đi mười năm thương nhớ
Chiều gọi chiều chiếc lá rớt hoàng hôn
Muôn xạc xào rủ nhau vào muôn thuở
Lệ tan mau vào tận đáy tâm hồn

Người xa vắng tàn đêm ngôi sao rụng
Ngọn gió lang thang vô hướng bến bờ
Trái đất nứt ra từng chùm rẻ rúng
Rảnh rang đâu ngồi đợi chép câu thơ

Người bỏ mặc con sông dài cuộn chảy
Bến lở, bến bồi thăm thẳm mù xa
Nguồn cảm hứng gọi đau khơi uể oải
Lá cây mòn cho trọn kiếp phôi pha

Người nức nở gieo neo sầu khóe mắt
Những dỗi hờn rụng cánh trọn đêm qua
Ai dồn chân ai con đường hẹp chật?
Nhấp nhổm lòng cho duyên phận xót xa

Người bẻ nhánh tương tư từ năm cũ
Lá vàng bay sợ sệt những cuống cuồng
Những đêm trở mình trăng không chịu ngủ
Cõi đời này mấy kẻ níu yêu thương?
Ngày 29/9/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm