Poem logo
Poem logo

người đàn bà cũ

Tác giả: Thiên Ân
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ
Người đàn bà cũ níu chân dĩ vãng
Tuổi hoang buồn chi chít đọt sầu đau
Ta bỗng giật mình nửa đêm về sáng
Ân ái tàn hơi thay đổi sắc màu

Người đàn bà cũ ru chiều lặng lẽ
Con đò xưa về hóa kiếp già nua
Tình đốt cháy lan ra bờ mấp mé
Người với người còn đội lốt nắng mưa

Người đàn bà cũ khóc than dang dở
Mênh mông ngày buồn luộc nhánh thương nhau
Một thời mê li , muôn chiều che chở
Cõi hư vô ai ném đá rách rào?

Người đàn bà cũ nằm nghe gió thở
Tóc thời gian còn quấn quýt chân trời
Đánh cắp nụ hôn mùa đi vụn vỡ
Chôn tiếng cười giông tố cuốn trùng khơi

Người đàn bà cũ vén màn bí mật
Nước mắt điệu ru mặn đắng phũ phàng
Vòng tay ấp ôm khen ai đánh mất?
Trên dốc cuộc đời mây trắng ngổn ngang
Ngày 30/9/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm