tình thu
Gió thu chuyển khóm lá vàng
Có chiếc thu úa lượn ngang má hồng
Mây thu giăng tím mênh mông
Lá rơi vướng mái tóc bồng xỏa vai.
Thu sang, lòng vấn vương ai
Lá thu sao nỡ đem cài tóc mây?
Thần giao người đó ta đây
Rừng thu ngăn cách tháng ngày mông mênh.
Gió lùa tóc xỏa bồng bềnh
Sợi dài sợi ngắn chông chênh hao gầy
Cách ngăn người đó ta đây
Trùng dương sóng vỗ đong đầy tâm tư...
Dường như tình đã trao người
Vòng ôm gối mộng tưởng người ta yêu
Thu nay lạc lối trong chiều
Cô liêu dõi mắt liêu xiêu dặm ngàn.
Nguyên Thạch