kỷ niệm ngang qua
Kỷ niệm chiều xưa chợt hiện ra
Em là cô giáo đến tìm ta
Hồn thu vừa chạm miền sương khói
Một bóng bàng rơi dưới cảnh tà
Có một chiều thu lá bỗng vàng
Mi trời hé mở cả buồng trăng
Tay còn giá lạnh tình chưa hẹn
Phố lặng buồn hiu đến ngỡ ngàng
Có một chiều nay gió cũng buồn
Nhớ thời xưa hẹn tím hoàng hôn
Màn đêm chẳng hiểu lòng thu muộn
Để phố khuya nhìn bóng nguyệt suông
Chẳng trách trời xanh mãi trái ngang
Ngăn chia cách trở trái tim vàng
Trách mùa thu lại hờn cơn nắng
Để có ai qua... hẵn bóng nàng...
Bài này đã được xem 370 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|