dẫu thế nào thì cũng vỡ tan
DẪU THẾ NÀO THÌ CŨNG VỠ TAN
Nắn nót vần thơ điểm chút màu
Hầu vơi khắc khoải một niềm đau
Thiết tha ấp ủ ngày sum họp
Ngang trái ly tan đẩy dạ sầu...
Vậy mà vương vấn mãi còn đây
Mỗi độ hoàng hôn bóng héo gầy
Thơ thẩn lối mòn nhìn lá đổ
Ngập tràn da diết nhớ về Ai...
Nàng vội bỏ đi chẳng giả từ
Để sầu cô quạnh, lạnh chơ vơ
Lững lờ biển sóng thuyền Loan Phượng
Nghiêng ngả đong đưa dập nát bờ
Sợ dây dưa luyến chùn chân bước
Bởi nặng tình sâu, đạo nghĩa nhà
Hoặc mỏi mòn kia là ảo ảnh
Nên thầm lặng lẽ bỏ đi xa?...
Trả lại sau lưng dĩ vãng hình
Chuỗi ngày ấm áp quyện hồn linh
Tơ lòng gửi gấm dầy khung nhạc
Chất ngất niềm yêu tiếng gọi Mình...
Nàng ôm tủi phận khoá gmail
Cố nén tâm tư giũ đoạn đoài
Hay chuyện bất ngờ "Sa cõi chết"
Mênh mang chẳng hiểu, nghẹn ta đây?!
Ta đã miệt mài đi khắp nẻo
Tìm xem đây đó có tin nàng?
Bặt vô âm tín, thời gian chảy
Dẫu thế nào thì cũng vỡ tan...
03/1/2021
Nguyễn Thành Sáng