vầng trăng nhỏ
VẦNG TRĂNG NHỎ
Vầng trăng đó đêm nay sao nhỏ vậy?
Nhỏ đến em xém chẳng thấy nữa rồi!
Đưa tay vòng bắt lấy lại xa xôi
Trăng lặng lẽ mặc đời trôi vẫn sáng
Trăng soi rọi ùa về bao dĩ vãng
Đã vùi chôn lại mang máng nỗi buồn
Lòng héo mòn bỗng thương nhớ trào tuôn
Mi ứa lệ bởi muôn ngàn đau khổ
Trái tim nhỏ cũng hoành hành bão tố
Cứ nhói lên như ai mổ tim mình
Đêm nay buồn tình chết mãi lặng thinh
Đâu còn nữa lúc bình minh vẫy gọi
Trăng buồn lắm trông tiếng ai cưới hỏi
Giọng thân quen khẽ nói nhớ em nhiều
Bao ngày dài em cố gắng ngừng yêu
Ép mình phải làm điều không thể được
Đêm cô quạnh em cùng trăng cất bước
Cứ dõi theo hàng cây trước sân nhà
Chiếc ghế này ngày ấy của hai ta
Em cứ đứng rồi ngồi mà tiếc rẻ
Cũng chỉ tại lúc xưa còn quá trẻ
Để bên nhau nên mổi kẻ một đường
Anh đi tìm một mơ ước nhiều phương
Em ở lại vấn vương chờ năm tháng.