có ai còn nhớ
Viết cho những thiếu nữ đã mất tích trong lòng biển cả, trong đó có ngươì tên là Nguyễn thị Mỹ Hạnh.
Một ngày tháng tư, trời rực đỏ
Theo lớp người anh bỏ nước ra đi
Không kịp giã từ người em nhỏ
Tình học trò của một mùa thi
Nơi xứ người bốn mùa thay đổi
Ngày lại ngày đời quá yên bình
Bên quê nhà sự vật dời đổi
Đôi vai gầy không thấy bình minh.
Năm năm có lẻ, một ngày nọ
Bàng hoàng, anh được tin em
Đã mất tích trong lòng biển cả
Tự Do, Tương lai? Thật vậy sao?
Cô em gá, mắt đen lóng lánh
Em thấy gì trong màn đêm đen?
Cô em ơi, nụ cười nghịch ngợm
Em nghĩ gì giây phút cuối cùng?
Hai mươi năm, một ngày tháng bảy,
Trời hạ nóng, trở lại quê hương
Phượng đã nở trong sân trường vắng
Kỷ niệm học trò gợi nhớ thương!
Anh đi qua con đường ngập nắng
Có tiếng ve sầu lẩn tiếng chim ca
Ngõ nhà em cây bông giấy đỏ
Vô tình vẫn khoe sắc thắm tươi
Thoang thoảng đâu đây trong làn gió...
Có tiếng em cười như trong mơ
Thời gian qua có ai còn nhớ
Có ai ghi lại khuôn mặt ngây thơ?
4/2000